Thứ Hai, 17 tháng 8, 2015

Tuyển tập những bài thơ của Nhà thơ Nguyễn Văn Ê

KHÁT VỌNG

Có ai làm Ô Sin như em
Lương hai triệu phải bao ăn cho đủ
Nhưng được khoản ăn nằm với chủ
Không quyền lợi này em không làm đâu.

Bầu rượu túi thơ phiêu du- chia sẻ
Bè bạn tâm giao qua lại- em chăm
Nhưng được khoản bên anh hết thảy
Không quyền lợi này em không làm đâu .

Lũ chim non do em cai quản
Do tay em lo việc học hành
Tất bật ngược xuôi khi đau ốm
Không nhường quyền cho ai.

Được phục vụ đấng mày râu dài lưng tốn vải
Được ngả bờ vai nhân ái mẫm mùi
Được tất cả vì anh
Xin được tất...
Chỉ riêng mình em thôi.

30-07-2015
QUẢNG TRỊ CA


Có cả “suối nước trong” cả dòng Thạch Hãn
Đỏ lựng phù sa nhuốm máu anh hùng
Nhiều “đá rêu phong” nhiều cồn cát trắng
Nắng lửa dập vùi trong đạn bom.

Không bia mộ - Nơi đây - Thành cổ
Tám mốt ngày đêm giữ lửa đến mai sau
Và kia nữa Cồn Tiên, Dốc Miếu
Và kia nữa làng Vây, Khe Sanh
Hằn ký ức đi vào lịch sử.
Hằn ký ức thay áo mới…

Bạt ngàn nương sắn đổi đời
Xanh xanh vườn tiêu nhà ai
Cà phê biếc phủ dài theo đường Chín
Lao bảo bây giờ vắng bìm bịp kêu.

Sông Sê phôn êm đềm hữu nghị
Thắm thiết Việt - Lào “Xa ma khi”
Đem con chữ đem cây trồng giúp bạn
Đem nghĩa tình mở hàng lang Đông - Tây.

Ai nhớ ai quên ai còn nằm lại
Và ai vương vãi không hương khói bay
Xin nghĩ tới một thời hoa lửa
Và người dân trụ lại nơi này
Cùng dựng xây Quảng Trị hôm nay.
                                                01/9/2012
LO CHI BÌNH THIÊN HẠ

Chưa tu thân đừng nghĩ chuyện tề gia, trị quốc
Muốn thiên hạ bình, ba cửa ải phải qua
Kìa Khổng Tử cả đời giao giảng đạo
Ở nhà mình có dạy được ai đâu
Chúa Sê xu cả đời giao giảng đạo
Phải đến đồi Gôn Gô Ta giang tay
Như nước trên nguồn muốn về biển cả
Không thể không qua sông.
Người ta bẩn lấy nước làm sạch
Đầu ta bẩn lấy học làm thông
Qua tu thân lấy gia đình làm trọng
Khi nhà có phúc việc trị nước dễ dàng
Chúng sinh an lành bốn phương thịnh trị
Việc đời dong duổi thảnh thơi thiên hạ bình.
                                                             31/8/2012

VỚI NGƯỜI BIÊN TẬP
Trước Hồng Hà reo ngôn ngữ sóng trào
Ý nhiều - Lời ít
Dễ dàng cắt phéng đi
Thay vào đó: Nước rau cải luộc…
Người trồng hoa nghĩ ta thiếu tầm thẩm định
Chưa thấu nỗi đau vượt cạn
Thích làn gió xun xoe với ngôn từ sáo
Cái mới không làm sao xứng bậc chơi văn!
Văn chương là hồn cốt
Đâu phải báo tường đua nở trăm hoa
Nhai ý cũ
Rên rỉ lời xưa
Không dám gửi lên trời thông điệp
Thậm chi cả tiếng ho của riêng mình
Khiến người nhăm mặt trong bữa ăn.

                                        Xuân Giáp Ngọ - 2014

LẬN ĐẬN THÂN CÒ

Sớm hôm nơi quãng vắng
Tảo tần mưa nắng bắt cá mò tôm
Những cái miệng háu đói dõi bóng Mẹ bay về
Kiếm được chút gì nhả cho con ăn
Thân Cò gầy mong manh!
Chỗ ướt Mẹ nằm khô ráo phần con
Xòe cánh rộng đắp qua đông lạnh
Căng tấm thân chắn bão giông về
Con cái trưởng thành Mẹ đâu có kể
Nỗi niềm riêng xưa
Đàn con bay đi
Vòng quay lặp lại
Lận đận thân Cò thời gian tiếp trôi.

                                        08/03/2015

CỨ RU HỒN TA
( Tặng Thi Sỹ Nguyễn Thị Mai )

Thơ Văn quê mình khổ như chó
Sách viết ra rồi chẳng ai mua
Mời mọc bạn đọc cũng còn khó
Tiếng lòng thổn thức đêm hoang lạnh
Thôi thì cứ ru hồn ta.

Viên cát được vo trên bãi
Con sóng xô bờ lấy đi
Tơ lòng ngày đêm rút ruột
Dệt lên tấm lụa Hà Đông.

Ai hay thân này rỉ máu?
Cho hay thiên hạ am tường!
Ở đời chót mang cái nghiệp
Thôi thì cứ ru hồn ta.

                        25-07-2015               



LUẬN NHÀ HỒ
Chứng tích đó
Lòng dân phán xử
Dựng thuyền ai và ai lật thuyền ai!
Đại Ngu ơi! Sáu trăm năm có lẻ
Kỷ vật còn đây người ở đâu?
Mồ hôi - Máu - Và nước mắt Bảy năm dòng chảy
Xây cướp vương triều đậm nỗi hận
Thành quách chắc, lòng dân không chắc
Rời xa dân  vua ở với ai nào?
Bi kịch đến - Cúi đầu trông giáo giặc
Ngoảnh lại vời dân - dân mặc mặc
Để lại mai sau công trình tầm cỡ
Để lại mai sau nỗi đau phải nhớ
Phải giữ gìn kiệt tác của hôn quân.


CHUYỆN VỚI CÁ THẦN
Phải chi em chuộc lỗi với đời mà hiền - ngoan vậy
Chỉ lầm lũi trước hang không dám ngó mặt trời
Thèn thẹn trước hang không dám ngó mặt người
Dẫu vua xưa có lỗi
Dòng sông Mã vẫn cuồn cuộn chảy
Dẫu người xưa có lỗi
Lòng vị tha hậu duệ đã dành
Suối xưa người thả lá
Suối nay người thả hoa
Hang xưa người mưu nghiệp
Hang nay người chan hoà
Ngại chi mà e thẹn
Vui lên cá thần ơi.

LUẬN TRIỀU MẠC

Ăn cơm vua, mặc áo vua, lại cướp ngôi vua
Đưa đất nước vào vòng tao loạn
Châm ngọn lửa đa nguyên
Đẩy non sông không về một mối
Binh mạnh, tướng hùng như bầy sói
Hằm hè thôn tính nhau
Nam - Bắc triều tỷ thí…

Quân tướng loạn dân tránh sao khỏi loạn
Thoi thóp lầm than một cổ mấy tròng
Theo cũng khổ không theo cũng khổ
Gió cuốn mây đi mây vần vũ bay về.

Ngoại xâm đến - tự trói mình - dâng đất
Và dâng luôn cả trí khí anh hùng
Để lại mai sau “Biến dị nhi đồng”
Để lại mai sau “Khử túc bất khử thủ”.

Chỉ đáng giá 5500 lượng
Triều Mạc đã cho dân nỗi nhục
Hãy ngủ yên trong sự lãng quên này.
                                     
12/7/2011


Về miền Tây

Về miền tây sáng say chiều sỉn
Vài quả cóc sần nghiêng ngả bấy nhiêu chai
Về miền tây lướt dòng kênh rạch
Nghe đờn ca ngọt lịm trên môi ai
Về miền tây với  duông tôm , hầm cá
Với cánh đồng vàng mênh mang, mênh mang
Với Bảy-Núi đua bò trên ruộng
Với bến Ninh-Kiều duyên dáng nét Tây-Đô
Ghé Tân-Châu xuôi dòng Hồng-Ngự
Xem lũ về để biết Cửu Long giang
Đến Ngọc - Hiển thăm rừng Đất -Mũi
Thăm xứ dừa mang dáng đứng Bến-Tre
Và hãy vượt muôn trùng sóng giữ
Ra Phú-Quốc trông con nước vơi đầy
Tình là đây và cảnh cũng là đây.
“ Em ơi, sao tóc em thơm vậy”
Khiến tim anh xao xuyến chẳng muốn rời.

                                                       Nha Trang 01/8/2008

THĂM QUẢNG TRỊ
Tặng Kháng

Những tưởng đất cằn trên chảo lửa
Nào ngờ dìu dịu sân vườn anh
Một thời canh giữ trời Nam Bắc
Một ngày nghĩa hiệp ta hàn huyên
Khói hương lắng đọng hồn muôn xứ
Giọt tình gửi lại nắng chang chang.
                                     Quảng Trị, 14/7/2008


Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

Thủ Thỉ



( Lời Mười cô gái TNXP Ngã ba Đồng Lộc)
Anh chị ơi, em trăn trở điều này
Người còn lại mới là người chiến thắng
Công việc bộn bề ngổn ngang bom đạn
Vậy mà chúng em ra đi.

Anh chị hãy gạt dòng nước mắt
Em không khóc các người, sao các người khóc em
Với em từ nay trời xanh, mây trắng
Với anh chị từ nay công việc gấp bội phần.

Em nằm đây nghe tiếng chị rồi
Nước mắt chị chảy trên má em
“ Ai mần việc cho my, ai đếm bom cho my
Dậy đi em!
Dạng ơi
Cúc ơi
Tần ơi
...
Dậy đi mần cùng chị...”
Nước mắt em không còn chảy nữa
Đừng giận em khi chúng mình đã hứa
“ Khi quân thù còn đây...”
Đừng tôn vinh chúng em với công danh này, nọ
Để rồi em tủi thân
Danh hiệu đó dành cho người còn lại
Sau chiến tranh
Và dặn người còn lại
Đừng sinh ra chiến tranh
“ Mai sau anh chị đến đây
Thấy lay ngọn cỏ thì hay em về”.






 

                                 18/11/2011

Chợ tình khâu vai


Ước nguyện không thành duyên cách trở
Vương vấn tình lắng đọng trong nhau
Nơi cái nhớ sao mà kỳ diệu!

Vợ chồng đây gối kề tay ấp
Vẫn hàng năm ôm mộng
Bóng hình xưa chập chờn.

Cùng tìm về quá khứ
Nơi chợ tình Khâu vai
Vó ngựa dập dồn đường xa chẳng ngại
Để gặp người xưa bàn chân phăng phăng.

Vào thắp hương chàng Ba
Vào dâng hương nàng Út
Thổn thức chờ mong như cây mù hạn.

Khi ánh mắt giõi tìm thấy bạn
Khi con tim rộn ràng nhịp loạn
Say men rượu ngắm hương tình.
Ta tách khỏi đám đông
Chơi: “Tục vỗ mông”.

Tỏ tình qua bàn tay
Qua làn môi từng cặp
Rồi cùng xe chỉ luồn kim.

Khèn anh mang mang lưng núi
Xòe ô đắm đuối em phiêu
Khe đá nguyên sơ hẹn gặp
Ngày này năm sau.

Người đến đây chỉ cho và nhận
Người đến đây không ghen không giận
Người đến đây không mua không bán
Có đá và đất trời chứng giám
Một chợ tình Khâu vai.


   
 
Bản quyền bởi: Nhà thơ Nguyễn Văn Ê 89 Quán Rẽ - Mỹ Đức - An Lão - Hải Phòng - Điện thoại: 01657000291 - Bảo trợ bởi: Thi đàn Việt Nam.