HẢI
PHÒNG THỨC
Xe chạy trên đường 4.0
Phù hiệu chữ V sáng lòng dân
Việt
Cánh chim biển vượt qua sông
Cấm
Gáy thức
Cáp treo lừng lững
Mách bầy khỉ, voọc vẫy đuôi
Cảng lạch Huyện vươn xa
Đối vịnh Lan Hạ
Cầu Tân Vũ nhân đôi
Dong
duổi
Đồ Sơn lấn biển quây đường
mòn trên biển
Mọc những bin đinh - đỏ đèn -
nhấp nháy
Thiên Nga lượn lờ trên sông
Lấp
Hát: “Hải Phòng ơi …”
Công nghệ xanh
Xanh trời
Vĩnh Bảo
Mát
ruột bao người
Tễu điều cười: Chỉ tay về
Tràng Duệ
Tràng Duệ ngỏ lời : “Đặc sản chuột Tú Đôi”
Khách muôn nơi tề tựu
Mục kích Bạch Đằng Giang
Chính sử
Không bàn cãi
Đất nơi đây mát mát
Nước nơi đây trong trong
Người nơi đây chất chát
Gió bắc ngán
Trời nam mơ
Biển đông phun dầu khí
Chắc hẳn ba trạng phù
Qua rồi nước mắt
Vắt mồ hôi
Ta thức.

TIA HY VỌNG
Chưa danh phận
Mưa bom!
Trong hầm chữ A
trên đường hai mươi
Anh trao em vết
thương
Và hy vọng
Mầm sống lớn
theo thời gian
Nắng, mưa chải
Trường Sơn khắc
khoải
Ngóng
Hôm qua xuất
hiện mặt trời đen
Suối khóc!
Con chim rừng
chưa kịp có quê hương
Tim em vẫn thức
tia hy vọng.

THI SỸ
Tư duy trong
rượu đắng
Hoàng hôn và mưa
phùn
Ra sách
Con mình đẻ ra
Gửi thông điệp
gì?
Cái bụng thường
lép
Cái đầu thường
no
Tha thẩn bên
trời
Làm thầy
Gai xương rồng
bủa vây
Chim vươn cổ hót.
GỬI CHÁU NHUNG
“Cùng tưởng
tượng”
Chiều thu rười
rượi
Hoài cổ một thời
trung du
Mầm sống cựa
quậy
Vắt lên mảnh
trăng mơ
Thăng Long múa
bút
Chiếu văn thẩm
định bơ phờ
Văn Miếu nhà
Ngọc
Trời xanh tỏ
Trào lưu hiện
đại
Mình in dấu chân
Tương tàn khép
lại
Chúng sinh mở
mắt sáng lòng.

CẢM THÔNG
Ai chọn được nơi
mình sinh?
Và ai muốn mình
nghèo khổ?
Toan tính và lợi
dụng
Dòng đời như vậy
cảm thông ơi.
MẸ BẢO
Con trai Hải
Phòng
Rượu đắng đấy
Uống đi.
SỢ NHAU
Tường đất ngúng
nguẩy cản đường
Gió cuộn mình
theo hướng khác
Chuột rung râu:
Dễ ợt
Mèo nghiến răng:
Thử coi
Bịch:
Hòn đất rơi
trúng đuôi
Meo! Lao vút.

VUI GƯỢNG
Khoảng cách
chúng mình là nụ hôn
Gió mơn man cửa
tâm hồn khép
Rượu trà ly ẩm
ướt cánh hoa
Bạc đầu vẫn xa
lạ.

TƯỢNG NẶN
Hôm qua gọi
người là ông
Nay thì không
Tượng nặn bằng
đất.
CÁC CỤ HỌ
Các cụ họ làng
tôi thấy mùi người chết
Cái đầu tấp tểnh
Cái miệng mấp
máy
Lại được xuất
ngồi chân đống rơm.

VƠI ĐI MÙI THỐI
Nhà nào cũng có
hũ mắm thối
Biết che đậy
Hàng xóm đỡ nhăn
mũi.
LỜI NGƯỜI CHẾT
Khi còn sống sao
không tử tế
Ta chết rồi giao
việc mà chi
Hương khói uy
nghi chỉ là giả tạo.
x